Internet Vạn Vật, hay cụ thể hơn là
Mạng lưới vạn vật kết nối Internet hoặc là
Mạng lưới thiết bị kết nối Internet (tiếng Anh: Internet of Things, viết tắt IoT) là một
liên mạng, trong đó các thiết bị, phương tiện vận tải (được gọi là "thiết bị kết nối" và "
thiết bị thông minh"), phòng ốc và các trang thiết bị khác được
nhúng với các bộ phận điện tử,
phần mềm,
cảm biến,
cơ cấu chấp hành cùng với khả năng kết nối mạng máy tính giúp cho các thiết bị này có thể thu thập và truyền tải dữ liệu.
[1][2][3] Năm 2013, tổ chức Global Standards Initiative on Internet of Things (IoT-GSI) đinh nghĩa IoT là "hạ tầng cơ sở toàn cầu phục vụ cho xã hội thông tin, hỗ trợ các dịch vụ (điện toán) chuyên sâu thông qua các vật thể (cả thực lẫn ảo) được kết nối với nhau nhờ vào công nghệ thông tin và truyền thông hiện hữu được tích hợp,"
[3] và với mục đích ấy một "vật" là "một thứ trong thế giới thực (vật thực) hoặc thế giới thông tin (vật ảo), mà vật đó có thể được nhận dạng và được tích hợp vào một mạng lưới truyền thông".
[4] Hệ thống IoT cho phép vật được cảm nhận hoặc được điều khiển từ xa thông qua hạ tầng mạng hiện hữu,
[5] tạo cơ hội cho thế giới thực được tích hợp trực tiếp hơn vào hệ thống điện toán, hệ quả là hiệu năng, độ tin cậy và lợi ích kinh tế được tăng cường bên cạnh việc giảm thiểu sự can dự của con người.
[6][7][8][9][10][11] Khi IoT được gia tố
cảm biến và
cơ cấu chấp hành, công nghệ này trở thành một dạng thức của
hệ thống ảo-thực với tính tổng quát cao hơn, bao gồm luôn cả những công nghệ như
điện lưới thông minh,
nhà máy điện ảo,
nhà thông minh,
vận tải thông minh và
thành phố thông minh. Mỗi vật được nhận dạng riêng biệt trong
hệ thống điện toán nhúng và có khả năng phối hợp với nhau trong cùng hạ tầng
Internet hiện hữu. Các chuyên gia dự báo rằng Internet Vạn Vật sẽ ôm trọn chừng 30 tỉ vật trước năm 2020.
[12]Về cơ bản, Internet Vạn Vật cung cấp kết nối chuyên sâu cho các thiết bị, hệ thống và dịch vụ, kết nối này mang hiệu quả vượt trội so với kiểu truyền tải
máy-máy (M2M), đồng thời hỗ trợ da dạng
giao thức, miền (domain), và ứng dụng.
[13] Kết nối các thiết bị nhúng này (luôn cả các
vật dụng thông minh), được kỳ vọng sẽ mở ra kỷ nguyên tự động hóa trong hầu hết các ngành, từ những ứng dụng chuyên sâu như
điện lưới thông minh,
[14] mở rộng tới những lĩnh vực khác như
thành phố thông minh.
[15][16]IoT là một kịch bản của
thế giới, khi mà mỗi
đồ vật,
con người được cung cấp một định danh của riêng mình, và tất cả có khả năng
truyền tải, trao đổi
thông tin,
dữ liệu qua một mạng duy nhất mà không cần đến sự
tương tác trực tiếp giữa người với người, hay người với
máy tính. IoT đã phát triển từ sự hội tụ của
công nghệ không dây, công nghệ vi cơ điện tử và Internet. Nói đơn giản là một
tập hợp các
thiết bị có khả năng
kết nối với nhau, với
Internet và với
thế giới bên ngoài để thực hiện một công việc nào đó.
[17]Một vật trong IoT có thể là một người với một trái tim cấy ghép; một động vật ở trang trại với
bộ chip sinh học; một chiếc xe với bộ cảm ứng tích hợp cảnh báo tài xế khi bánh xe xẹp hoặc bất kỳ vật thể tự nhiên hay nhân tạo nào mà có thể gán được một địa chỉ
IP và cung cấp khả năng truyền dữ liệu thông qua mạng lưới. Cho đến nay, IoT là những
liên kết máy-đến-máy (M2M) trong ngành
sản xuất,
công nghiệp năng lượng,
kỹ nghệ xăng dầu. Khả năng
sản phẩm được tích hợp máy-đến-máy thường được xem như là
thông minh[18]Với sự trợ giúp của công nghệ hiện hữu, các thiết bị này thu thập dữ liệu hữu ích rồi sau đó tự động truyền chúng qua các thiết bị khác.
[19] Các ví dụ hiện thời trên thị trường bao gồm
nhà thông minh được trang bị những tính năng như kiểm soát và tự động bật tắt đèn, lò sưởi (giống như
bộ ổn nhiệt thông minh), hệ thống thông gió, hệ thống điều hòa không khí, và thiết bị gia dụng như máy giặt/sấy quần áo, máy hút chân không, máy lọc không khí, lò nướng, hoặc tủ lạnh/tủ đông có sử dụng Wi-Fi để theo dõi từ xa.[
cần dẫn nguồn]Khi tự động hóa có kết nối internet được triển khai đại trà ra nhiều lãnh vực, IoT được dự báo sẽ tạo ra lượng dữ liệu lớn từ đa dạng nguồn, kéo theo sự cần thiết cho việc kết tập dữ liệu nhanh, gia tăng nhu cầu đánh chỉ mục, lưu trữ, và xử lý các dữ liệu này hiệu quả hơn. Internet Vạn Vật hiện nay là một trong các nền tảng của Thành phố Thông minh, và các Hệ thống Quản lý Năng lượng Thông minh.
[20][21]Khái niệm "the Internet of Things" do Kevin Ashton làm việc tại Procter & Gamble, sau này là MIT's Auto-ID Center, giới thiệu vào năm 1999.
[22]