Hội họa Phục hưng Ý là nền hội họa của thời kỳ bắt đầu từ cuối thế kỷ 13 và phát triển mạnh từ ngày đầu
thế kỷ 15 đến đầu cuối
thế kỷ 16 ở bán đảo Ý, lúc đó được phân chia ra nhiều khu vực chính trị.Các họa sĩ thời Phục hưng Ý, Mặc dù thường được gắn liền với các triều đình riêng biệt và với lòng trung thành với những thị trấn riêng biệt, vẫn đi lang thang dọc chiều dài và
chiều rộng của bán đảo Ý, thường nắm giữ một chức vụ ngoại giao và phổ biến ý tưởng nghệ thuật và triết học.Nó chứa nhiều bí ẩn của con người và chẳng mang cái gì cho cuộc sống của bạn cả vì giờ nó chỉ được trưng bày và cho vào bảo tàng mà bạn phải mất tiền để vàoCác thành phố
Firenze ở
Toscana nổi tiếng là nơi sinh ra của thời kỳ
Phục hưng, và đặc biệt của hội họa thời Phục hưng.Hội họa Phục hưng Ý có thể được chia thành bốn thời kỳ: Proto-Phục hưng (1300-1400), thời kỳ Phục hưng sớm (1400-1475), thời kỳ Phục hưng cao trào (1475-1525), và
trường phái kiểu cách (1525-1600). Những mốc thời gian đưa ra này là gần đúng chứ không phải là những điểm cụ thể: vì cuộc sống của các nghệ sĩ và phong cách cá nhân của họ chồng lấn sang thời kỳ khác nhau.Thời kỳ Proto-Phục hưng bắt đầu với cuộc sống chuyên nghiệp của họa sĩ
Giotto và bao gồm
Taddeo Gaddi,
Orcagna và
Altichiero. Thời kỳ Phục hưng sớm đánh dấu bởi tác phẩm của
Masaccio,
Fra Angelico,
Paolo Uccello,
Piero della Francesca và
Verrocchio. Thời kỳ cao trào Phục hung với các tác phẩm của
Leonardo da Vinci,
Michelangelo,
Raphael và
Titian. Thời kỳ kiểu cách với các tác phẩm của
Andrea del Sarto,
Pontormo và
Tintoretto.