Hồ Baikal (phiên âm
tiếng Việt:
Hồ Bai-can;
tiếng Nga: о́зеро Байка́л,
chuyển tự. Ozero Baykal,
IPA [ˈozʲɪrə bɐjˈkal];
Buryat: Байгал нуур,
tiếng Mông Cổ: Байгал нуур, Baygal nuur, nghĩa là "hồ tự nhiên"
[3];
tiếng Kyrgyz: Байкол) là
hồ đứt gãy lục địa ở
Nga, ở phía nam
Siberi, giữa tỉnh
Irkutsk ở phía tây bắc và
Cộng hòa Buryatia ở phía đông nam.Đây là hồ nước ngọt có lượng nước lớn nhất thế giới, chiếm khoảng 22-23% tổng lượng nước ngọt không bị đóng băng quanh năm trên bề mặt thế giới.
[4][5] Với 23.615,39 km3 (5.670 cu mi) nước ngọt, nó nhiều hơn cả năm hồ nước của
Ngũ Đại Hồ cộng lại.
[6] Độ sâu tối đa của hồ là 1.642 m (5.387 ft),
[1] nên Baikal chính là hồ sâu nhất thế giới
[7] được coi là một trong số những hồ trong nhất
[8] và cũng là hồ lâu đời nhất thế giới.
[9] khi nó hình thành cách đây 25-30 triệu năm trước.
[10][11] Xét về diện tích bề mặt, đây là hồ nước lớn thứ bảy trên thế giới.Tương tự như
hồ Tanganyika, hồ Baikal được hình thành từ một
thung lũng tách giãn cổ có hình lưỡi
liềm dài với diện tích bề mặt 31.722 km2 (12.248 sq mi), nhỏ hơn so với
hồ Superior hay
hồ Victoria. Baikal là nhà của hàng ngàn loài động thực vật, nhiều trong số đó không thể tìm thấy ở nơi nào khác trên thế giới.
[12] Chính vì vậy, hồ Baikal đã được
UNESCO công nhận là
Di sản thế giới vào năm 1996.
[13] Khu vực phía đông bờ hồ là nơi sinh sống của các bộ lạc
người Buryat,
[14][15] họ chăn nuôi dê, lạc đà, bò và cừu,
[15] trong một môi trường khắc nghiệt khi nhiệt độ trung bình tối thiểu vào mùa đông là −19 °C (−2 °F) và tối đa trong mùa hè chỉ là 14 °C (57 °F).
[16]Khu vực phía đông của hồ Baikal được gọi là
Ngoại Baikal và khu vực quanh hồ đôi khi được gọi đơn giản là
Baikalia.