Hán_Cảnh_Đế
Hán_Cảnh_Đế

Hán_Cảnh_Đế

Hán Cảnh Đế (chữ Hán: 漢景帝; 188 TCN9 tháng 3, 141 TCN), tên thật là Lưu Khải (劉啟), là vị Hoàng đế thứ sáu của nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc, ở ngôi từ năm 157 TCN đến năm 141 TCN, tổng cộng 16 năm.Trong thời đại của mình, Hán Cảnh Đế tiếp tục duy trì những chính sách do cha ông là Hán Văn Đế thực hiện, nên đất nước thái bình thịnh trị, thời đại của ông và Hán Văn Đế được gọi là Văn Cảnh chi trị (文景之治)[1]. Ngoài ra, thời đại của Cảnh Đế nổi tiếng với Loạn bảy nước xảy ra năm 154 TCN, do Cảnh Đế muốn hạn chế thế lực của các chư hầu về tiềm lực lẫn lãnh thổ, quy về cho triều đại nhà Hán một chính quyền quân chủ chuyên chế, trung ương tập quyền. Bước hành động này của Cảnh Đế là nền tảng chắc chắn cho sự chuyên chế dưới thời con trai ông Hán Vũ Đế, tạo nên một chính quyền trung ương vững chắc qua các triều đại sau.Bên cạnh đó, Hán Cảnh Đế được đánh giá là có tính cách phức tạp. Ông duy trì những đức độ và nhân từ dưới thời cha ông Hán Văn Đế, giảm nhẹ hình phạt đối với dân chúng do sự ảnh hưởng của mẹ ông Đậu Thái hậu, nhưng bị xem là bạc bẽo do ngược đãi đại tướng quân Chu Á Phu cùng vợ đầu của ông là Bạc hoàng hậu.

Hán_Cảnh_Đế

Kế nhiệm Hán Vũ Đế
Thân mẫu Hiếu Văn Đậu hoàng hậu
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệu
Tên thật
Lưu Khải (劉啟)
Niên hiệu
Xem văn bản
Thụy hiệu
Hiếu Cảnh Hoàng đế (孝景皇帝)
Tiền nhiệm Hán Văn Đế
Triều đại Nhà Tây Hán
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Tổng cộng có 14 người con trai và 3 người con gái
Trị vì 157 TCN141 TCN
Sinh 188 TCN
Tấn Dương, nước Đại
Mất 9 tháng 3, 141 TCN
Vị Ương cung, Trường An
Hoàng hậuHoàng hậu
Hoàng hậu
Phế hậu Bạc thị
Hiếu Cảnh Vương Hoàng hậu
An táng Dương lăng (阳陵)
Thân phụ Hán Văn Đế