Hàng giả,
hàng giả hiệu hay
hàng nhái là
hàng tiêu dùng vi phạm luật
bản quyền giả hiệu chính tông
[1] với mẫu mã giống những thương hiệu có tiếng rồi bán ra thị trường để gạt
người tiêu thụ bằng cách bán giá cao để lời to.Nói chung, hàng giả có phẩm chất kém, không bị ràng buộc bởi tiêu chuẩn kiểm soát về phẩm chất của xí nghiệp hay tiêu chuẩn an toàn của chính phủ. Các loại mặt hàng được làm giả cũng rất đa dạng.
[2] Có những trường hợp hàng giả gây thiệt mạng như
dược phẩm điều trị các căn bệnh nghiêm trọng như
ung thư,
[3] HIV,
[4] sốt rét,
[5] phụ tùng an toàn xe hơi,
[6] sữa bột cho trẻ em,
[7] mỹ phẩm,
[8] hàng
điện tử[9] và thực phẩm.
[10]Sự phát triển của ngành làm hàng giả đã trở thành vấn đề toàn cầu trong những năm gần đầy. Theo Cục Trí Tuệ Hàng giả (CIB) thuộc
Phòng Thương mại Quốc tế (ICC) thì số lượng hàng giả chiếm từ 5% đến 7% thương mại toàn cầu.
[11] Một báo cáo của
Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) cho biết hơn 200 tỉ USD
thương mại quốc tế có thể đến từ các sản phẩm làm giả hoặc hàng lậu năm 2005,
[12] và khoảng $250 tỉ USD năm 2007.
[13][14] Một nghiên cứu khác kết luận một con số thất thoát nhiều hơn là 600 tỉ USD, từ khi OECD khảo sát không bao gồm khu vực mua bán trực tuyến hay hàng được làm giả và bán ở thị trường nội địa.
[13]Ở
Hoa Kỳ, tính riêng trong năm 2013 thì 68% hàng giả bắt được ở biên giới có xuất xứ từ
Hoa lục. Hàng hóa giả tại Hoa lục rất đa dạng, từ
thịt thà trứng gia cầm, đến trái cây, quần áo thời trang, đồ điện tử.
[15]Ở
Đức theo thống kê của Tổng cục Hải quan liên bang (Bundeszollverwaltung), năm 2013 các hàng giả tới nhiều nhất từ Trung Quốc (59,2%), Hồng Kông (18,8%) và Hoa Kỳ (4,3%)
[16].