Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (
tiếng Anh: Trans-Pacific Partnership Agreement - viết tắt
TPP) là một
hiệp đinh/thỏa thuận thương mại tự do được ký kết giữa 12 nước vào ngày
4 tháng 2 năm
2016 tại
Auckland, New Zealand sau 5 năm đàm phán với mục đích hội nhập các nền kinh tế thuộc khu vực
châu Á-Thái Bình Dương. Thỏa thuận ban đầu được các nước
Brunei,
Chile,
New Zealand và
Singapore ký vào ngày
3 tháng 06,
2005 và có hiệu lực ngày
28 tháng 05,
2006. Sau đó, thêm 5 nước đàm phán để gia nhập, đó là các nước
Australia,
Malaysia,
Peru,
Hoa Kỳ, và
Việt Nam. Ngày 14 tháng 11 năm 2010, ngày cuối cùng của Hội nghị thượng đỉnh
APEC tại
Nhật Bản, lãnh đạo của 9 nước (8 nước trên và Nhật Bản) đã tán thành lời đề nghị của tổng thống
Obama về việc thiết lập mục tiêu của các cuộc đàm phán thuộc Hội nghị thượng đỉnh APEC năm 2011 diễn ra tại Hoa Kỳ.
[4]Vào cuối năm 2016, sau khi tổng thống Mỹ Donald Trump đắc cử, theo chính sách mới của Donald Trump, Mỹ đã chính thức rút khỏi hiệp định này.Ngày 11 tháng 11 năm 2017, các bộ trưởng TPP đã đạt được thoả thuận cơ bản cho hiệp định TPP-11, đồng thời thống nhất tên mới cho hiệp định là
Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ Xuyên Thái Bình Dương (CPTPP - Comprehensive and Progressive Agreement for Trans-Pacific Partnership).Trước đây, TPP được biết đến với tên tiếng Anh là Pacific Three Closer Economic Partnership (P3-CEP) và được tổng thống Chile
Ricardo Lagos, thủ tướng Singapore
Goh Chok Tong và thủ tướng New Zealand
Helen Clark đưa ra thảo luận tại một cuộc họp các nhà lãnh đạo của APEC diễn ra tại
Los Cabos,
México. Brunei nhanh chóng tham gia đàm phán ở vòng 5 vào tháng 04 năm 2005. Sau vòng đàm phán này, hiệp định lấy tên là Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược Xuyên Thái Bình Dương (TPSEP hoặc P4).Mục tiêu ban đầu của Hiệp định là giảm 90% các loại
thuế xuất nhập khẩu giữa các nước thành viên trước ngày 1 tháng 1 năm 2006 và cắt giảm bằng không tới năm 2015. Đây là một thỏa thuận toàn diện bao quát tất cả các khía cạnh chính của một
hiệp định thương mại tự do, bao gồm trao đổi hàng hóa, các quy định về xuất xứ, can thiệp, rào cản kỹ thuật, trao đổi dịch vụ, vấn đề sở hữu trí tuệ, chính sách của các chính quyền...
[5]Tiến trình đàm phán cho hiệp định bị trì hoãn nhiều lần do thiếu tiếng nói chung xoay quanh nhiều vấn đề như: giảm thuế xuất-nhập khẩu, bảo trợ hàng hóa nội địa, quyền sở hữu trí tuệ v.v...
[6] Ngày
5 tháng 10 năm 2015 tại
Atlanta, Hoa Kỳ, tiến trình đàm phán hiệp định đã kết thúc thành công.
[7][8]