Georg Wilhelm Friedrich Hegel (
/ˈheɪɡəl/;
[1] tiếng Đức:
[ˈɡeɔɐ̯k ˈvɪlhɛlm ˈfʁiːdʁɪç ˈheːɡəl];
27 tháng 8 năm
1770 -
14 tháng 11 năm
1831) là một
nhà triết học người
Đức. Cùng với
Johann Gottlieb Fichte và
Friedrich Wilhelm Joseph Schelling, Hegel được coi là người sáng lập ra
chủ nghĩa duy tâm Đức.Ông có danh tiếng lớn ngay khi còn sống, và tuy ông có ảnh hưởng trong giới triết học Đức là chủ yếu, uy tín của ông đã trở nên ngày càng có ảnh hưởng trong thế giới nói tiếng Anh.
[2] Mặc dù ông vẫn là nhân vật gây chia rẽ, tầm vóc kinh điển của ông trong triết học phương Tây đều được mọi người công nhận.Ông bàn luận về mối quan hệ giữa
tự nhiên và
tự do,
tính nội tại và
sự siêu nghiệm, về sự thống nhất của hai mặt mà không phải loại trừ hay giảm bớt thái cực nào. Những khái niệm có tầm ảnh hưởng của ông là về logic phân tích,
biện chứng,
chủ nghĩa duy tâm tuyệt đối, tinh thần, biện chứng về "ông chủ/nô lệ", về cuộc sống đạo đức và tầm quan trọng của lịch sử. Hegel bị kết tội là cha đẻ của
chủ nghĩa phát xít, dù nhiều người ủng hộ ông lại không đồng ý với quan điểm này.Hegel là người có ảnh hưởng tới vô số các nhân vật, bao gồm cả những người hâm mộ ông (
Bauer,
Marx,
Bradley,
Sartre,
Küng) lẫn những người nói xấu ông (
Schelling,
Kierkegaard,
Schopenhauer,
Nietzsche,
Heidegger,
Russell)
[3]. Karl Barth mô tả Hegel như là một "Aquinas nổi loạn,"
[4] trong khi Maurice Merleau-Ponty đã viết rằng "Tất cả những ý tưởng triết học vĩ đại của thế kỷ vừa qua, triết học của
Marx và
Nietzsche, hiện tượng học, chủ nghĩa hiện sinh của Đức, và phân tâm học, đều bắt đầu từ Hegel."
[5]