Các vị vua và hoàng đế của Pháp bắt đầu trị vì từ thời
Trung Cổ cho tới khi
Đệ nhị Đế chế Pháp sụp đổ vào năm
1870, với một số lần bị gián đoạn. Có những quan điểm khác nhau về thời điểm nước
Pháp được thành lập, do đó cũng có những quan điểm khác nhau về vị vua đầu tiên (có ý kiến cho rằng vị vua đầu tiên trị vì kể từ khi
Vương quốc Tây Frank được thành lập vào năm 843). Giữa thời kỳ từ
Vua Charles Hói vào năm 843 đến Vua
Louis XVI vào năm
1792, Pháp có 45 vị vua. Cộng thêm bảy vị hoàng đế và quốc vương sau
Cách mạng Pháp, con số này lên đến tổng số 52 quốc vương của Pháp.Dân tộc Pháp có nguồn gốc từ bộ tộc
người Frank thuộc chủng tộc
German. Triều đại đầu tiên của lịch sử Pháp là
nhà Merowinger kéo dài từ đầu thế kỷ 5 tới năm 751. Chương trình giáo dục tiểu học tại Pháp coi
Clovis I, vua của nhà Merowinger, là vị vua Pháp đầu tiên. Trên thực tế, các vị vua thuộc triều đại Merowinger chỉ là những tù trưởng bộ tộc. Clovis I chiến thắng người
La Mã, trở thành
Vua của người Frank, là người đầu tiên trị vì như một quân vương. Sau khi Clovis I mất vào năm 511, vương quốc bị các con trai của ông chia cắt thành các nước Soissons (
Neustria), Paris, Orléans (
Bourgogne), và Metz (
Austrasie)
[1].Triều đại thứ hai là
nhà Carolingien đã thống nhất các vương quốc Frank. Có thể xem triều đại Carolingien là vương quyền đầu tiên của nước Pháp. Vương quốc rộng lớn của
Charlemagne huyền thoại – tức Charles I – lại bị chia cắt bởi
Louis I. Năm 843, khi
Lothaire I, con trai của Louis, cầm quyền, vương quốc của người Frank lại bị chia cắt. Phần phía đông trở thành nước
Đức, khu vực trung tâm trở thành
Vương quốc Loraine, về sau là một phần của
Đế quốc La Mã thần thánh, phía tây trở thành nước Pháp. Năm
843, sau
hiệp ước Verdun,
Charles II trở thành quân vương đầu tiên cai trị nước Pháp độc lập
[2][3]. Theo cách nhìn hiện đại, Charles II được coi là vị vua đầu tiên của nước Pháp
[4].Trong khoảng thời gian
1340–
1360 và
1369–
1801, các vị
vua Anh tự nhận thêm tước hiệu Vua Pháp (Kings of France). Năm
1328,
Edward III của Anh hưởng tước hiệu từ người cậu là
Charles IV của Pháp, nhưng luật nước Pháp không cho phép truyền ngôi theo họ ngoại. Người kế vị của Charles IV là
Philippe VI của Pháp. Tuy vậy, trừ Edward III trong khoảng 1360 tới 1369, các vua Anh vẫn tiếp tục giữ tước hiệu này đến tận năm
1801[5]. Kể từ
Henri IV, các vị vua Pháp thuộc dòng họ Bourbon cũng đồng thời giữ tước vị Vua của Navarre. Năm 1584, khi
François, Công tước Alençon, em trai và là người kế vị của
Henri III, qua đời, Henri III của Navarre, hậu duệ của
Louis IX, trở thành người thừa kế ngai vàng nước Pháp. Henri III của Navarre đăng quang ngày 27 tháng 2 năm 1594, trở thành vua
Henri IV của Pháp.Từ vị vua đầu tiên là Charles II tới hoàng đế cuối cùng là
Napoléon III, chỉ có ba dòng họ cai trị nước Pháp:
Carolingien,
Capetien và
Bonaparte. Trong đó, triều đại nhà Capetien trị vì lâu nhất và còn được chia thành các nhánh:
Valois,
Bourbon. Tiếp đó, hai nhà Valois và Bourbon cũng được chia thành những nhánh nhỏ hơn:
Valois-Orléans,
Valois-Angoulême và
Bourbon-Orléans. Nền phong kiến Pháp chỉ có ba hoàng đế và đều thuộc nhà Bonaparte:
Napoléon I,
Napoléon II và
Napoléon III. Napoléon III là vị quân vương cuối cùng và cũng là
tổng thống đầu tiên của Pháp.