Pakistan[4]Chiến binh nước ngoài:Shia Mujahedeen:Hỗ trợ bởi:
Phe Mao xít:Mulavi Dawood (AMFFF)
Lực lượng Afghan:200,000–250,000
[17][18][19]Lịch sử khu vực từ cổ xưaLịch sử buổi đầu Hồi giáo chinh phục và cai trịSự nổi lên của nền cai trị PashtunAfghanistan hiện đạiChiến tranh Liên Xô tại Afghanistan là cuộc
xung đột kéo dài mười năm giữa
các lực lượng quân sự Liên Xô ủng hộ
chính phủ Cộng hòa Dân chủ Afghanistan của
Đảng Dân chủ Nhân dân Afghanistan (PDPA)
Mác xít chống lại lực lượng
Mujahideen Afghanistan chiến đấu để lật đổ chính quyền theo
chủ nghĩa cộng sản.
Liên bang Xô viết ủng hộ chính phủ trong khi phe đối lập nhận được sự ủng hộ từ nhiều phía gồm
Hoa Kỳ,
Pakistan và các quốc gia
Hồi giáo khác trong bối cảnh cuộc
Chiến tranh Lạnh. Cuộc xung đột, xảy ra đồng thời với
Cách mạng Iran năm 1979 và
Chiến tranh Iran-Iraq, cũng ảnh hưởng tới sự trỗi dậy của lực lượng Mujahideen tại
Trung Á.Tập đoàn quân số 40 Liên Xô bắt đầu triển khai tại Afghanistan ngày
25 tháng 12 năm
1979. Vào giữa thập niên 1980 quân số quân đội Liên Xô tăng lên tới 108.800 lính và chiến tranh lan ra khắp lãnh thổ Afghanistan. Cái giá về quân sự cũng như về ngoại giao chẳng bao lâu là quá cao cho Liên Xô. Vào giữa năm 1987, Liên Xô dưới sự lãnh đạo của nhà cải tổ
Mikhail Gorbachev tuyên bố là sẽ rút quân.
Việc rút quân bắt đầu ngày
15 tháng 5 năm
1988, và chấm dứt ngày
15 tháng 2 năm
1989.Chỉ riêng thường dân, ước tính từ 850.000 đến 1,5 triệu người đã bị chết trong cuộc chiến
[27][29] và hàng triệu người Afghanistan đã chạy ra khỏi nước tị nạn, hầu hết tới
Pakistan và
Iran.Cuộc chiến tranh được xem như là một phần của cuộc
chiến tranh lạnh. Vì đó là một cuộc chiến tranh dai dẳng nó thỉnh thoảng được ví là cuộc "
chiến tranh Việt Nam của
Liên Xô" hay "cái bẫy gấu" bởi báo chí Phương Tây,
[30][31][32] cuộc chiến đã có những tác động rất lớn đối với
Liên bang Xô viết và thường được nhắc đến như là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến
sự sụp đổ của Liên Xô vào năm 1991.