Hỗ trợ bởi: Liên Xô[2] Quốc tế Cộng sản[3]Hỗ trợ bởi: Đế quốc Nhật Bản[4]Bắc phạt (
tiếng Trung: 北伐;
bính âm: běi fá) là một chiến dịch quân sự phát động bởi
Quốc dân Cách mệnh Quân thuộc
Trung Quốc Quốc Dân Đảng chống lại
Chính phủ Bắc Dương và các
quân phiệt địa phương từ năm 1926 đến 1928. Mục đích chính của chiến dịch là thống nhất
Trung Quốc vốn đã bị chia cắt sau thời kỳ
Cách mạng Tân Hợi năm 1911, đồng thời cũng tiêu diệt quyền lực của các
quân phiệt địa phương. Lãnh đạo cuộc viễn chinh là Tổng tư lệnh
Tưởng Giới Thạch và chia chiến dịch làm hai giai đoạn. Giai đoạn đầu kết thúc vào năm 1927 khi chia rẽ chính trị giữa hai phe của Quốc Dân đảng: phe cánh hữu Nam Kinh do Tưởng Giới Thạch lãnh đạo và phe cánh hữu Vũ Hán do
Uông Tinh Vệ lãnh đạo. Sự chia rẽ này một phần bởi sự thanh trừng những người cộng sản của Tưởng trong Quốc dân đảng, đánh dấu sự kết thúc của
Mặt trận Thống nhất đầu tiên. Trong một nỗ lực để sửa chữa sự chí rẽ này, Tưởng Giới Thạch đã từ chức chỉ huy của Quốc quân vào tháng 8 năm 1927 và lưu vong ở Nhật Bản.Giai đoạn thứ hai của cuộc viễn chinh bắt đầu vào tháng 1 năm 1928, khi Tưởng tiếp tục chỉ huy. Đến tháng 4 năm 1928, các lực lượng Quốc dân đảng đã tiến đến Hoàng Hà. Với sự hỗ trợ của các quân phiệt đồng minh bao gồm
Diêm Tích Sơn và
Phùng Ngọc Tường, lực lượng quốc quân đã giành một loạt các chiến thắng quyết định chống lại Quân đội Bắc Dương. Khi đến gần Bắc Kinh,
Trương Tác Lâm, lãnh đạo của quân phiệt
Phụng hệ căn cứ tại Mãn Châu, đã buộc phải chạy trốn, và bị Nhật ám sát ngay sau đó. Con trai của ông,
Trương Học Lương, đã đảm nhận vị trí lãnh đạo quân phiệt Phụng hệ, và vào tháng 12 năm 1928 tuyên bố rằng Mãn Châu sẽ chấp nhận quyền lực của chính phủ quốc dân ở Nam Kinh, hay còn được gọi Mãn Châu đổi cờ. Với sự hợp nhất cuối cùng, Trung Quốc nay hoàn toàn được kiểm soát bởi Quốc dân đảng. Chiến dịch Bắc phạt kết thúc thành công và Trung Quốc đã được thống nhất, báo hiệu sự khởi đầu của thập kỷ Nam Kinh.